风什的意思解释
拼音fēng shí
注音ㄈㄥ ㄕˊ
繁体風什
词语解释
风什[ fēng shí ]
⒈ 诗篇。
国语辞典
风什[ fēng shí ]
⒈ 风,指《诗经》的〈国风〉。什,篇什。风什指诗什或诗篇。
引《宋书·卷六七·谢灵运传》:「六义所因,四始攸系,升降讴谣,纷披风什。」
《文选·任昉·奉答?示七夕诗启》:「托情风什,希世罕工。」
引证解释
⒈ 诗篇。
引《文选·任昉<奉答敕示七夕诗启>》:“窃惟帝迹多绪,俯同不一,託情风什,希世罕工。”
李周翰 注:“风什,谓篇章也。”
唐 刘禹锡 《上淮南李相公启》:“古之所以导下情而通比兴者,必文其言以表之。虽甿謡俚音,可儷风什。”
宋 梅尧臣 《吊石曼卿》诗:“虽然恨莫亲,往往闻风什。”
同音词
- fēng shī风湿
- fēng shì风势
- fēng shí风蚀
- fèng shí奉时
- fèng shǐ奉使
- fèng shì奉事
- fēng shí锋石
- fēng shǐ锋矢
- fèng shí俸食
- fēng shí枫实
- fèng shí凤食
- fēng shì蜂螫
- fèng shí凤实
- fèng shǐ凤史
- fēng shī丰施
- fēng shī烽师
- fēng shī风诗
- fēng shì封事
- fēng shí封石
- fēng shǐ封豕
- fēng shí丰石
- fēng shí丰实
- fēng shì风世
- fēng shǐ丰豕
- fēng shí封识
- féng shī冯尸
- féng shí逢时
- fēng shī风师
- féng shì冯式
- fěng shì讽示
- féng shǐ冯豕
- féng shì冯轼
- féng shì逢世
- fěng shì讽世
- féng shì冯恃
